Không phải chỗ nào trên địa cầu cũng hạp cho con người sinh sống. Tuy nhiên, với bản năng sinh tồn và trí não sáng tạo, loài người đã chinh phục được gần như mọi ngóc ngách của hành tinh này. Từ những vùng đất hoang sơ quanh năm bị băng tuyết lấp đến những khu rừng hoang vu hay thậm chí quanh những ngọn núi lửa đang hoạt động - con người vẫn tiếp sinh sống ở đó.
Thị trấn Cook, Australia
Thị trấn Cook được xây dựng vào năm 1917 để làm nơi tiếp nhiên liệu cho các đoàn tàu chạy trên đoạn đường sắt đi thẳng dài nhất thế giới - 478 km kéo dài từ Ooldea đến xa hơn Loongana. Nằm ở trung tâm vùng nội sa mạc, thị trấn Cook cách thành thị gần nhất là Port Augusta khoảng 826 km.
Có một cửa hàng nhỏ xíu vẫn đang hoạt động ở thị trấn Cook, và nó chỉ mở cửa khi có đoàn tàu đến để tiếp nhiên liệu.
Khí hậu ở đó quá nóng và khô khiến cho mọi nạm trồng cây và rau xanh đều thất bại. cả thảy thực phẩm đều phải tải đến đây bằng tàu hỏa. Trước đây, khi đô thị còn hoạt động, nước sinh hoạt từng được người ta lấy từ lòng đất lên. Tuy nhiên, ngày nay thị trấn này chỉ còn có 4 cư dân sinh sống nên nước cũng được chuyển đến bằng tàu hỏa. Nếu không có những chuyến tàu hỏa chở đồ ăn thức uống thì cuộc sống ở đây sẽ không thể đấu được.
La Rinconada, Peru
La Rinconada nằm trên dãy Andes xinh đẹp của Nam Mỹ được nhiều người xác nhận là thành phố cao nhất thế giới trên mực nước biển. tỉnh thành tồn tại nhờ khai khẩn mỏ này được xây dựng trên một sông băng cổ ở độ cao 5100 m so với mực nước biển. Khách du lịch muốn đến La Rinconada sẽ phải vượt qua những con đường hẹp nguy hiểm, thời tiết băng giá và cả chứng say độ cao. phần nhiều thời kì trong năm, nhiệt độ ở La Rinconada dưới 0 độ C.
Dù nhiệt độ ở nơi đây khá thấp, điều kiện sống không được lý tưởng, nhưng vẫn có rất nhiều người từ những nơi khác không ngừng chuyển đến. duyên do đốn là do thị trấn này có mỏ vàng nên đã vấn những người có "mộng làm giàu" tìm đến.
Chỉ có rất ít người có khả năng thích ứng hoàn toàn với cuộc sống ở La Rinconada. Đường phố nơi này luôn lầm lội do tuyết tan; nơi đây không có nước sach, hệ thống nước thải, cũng không có hệ thống nhà vệ sinh công cộng. Ngay cả các hồ nước gần đó, nơi nhiều người tới lấy nước về dùng, cũng bị ô nhiễm, chứa thủy ngân dư thừa sau khi được dùng để tách vàng ra khỏi đá.
Motuo (hay Metog), Trung Quốc
Motuo là một khu rừng rậm rộng hơn 30.550 km2 ở phía nam của dãy Himalaya. Đây là quận duy nhất của Trung Quốc không có đường bộ hoặc đường cao tốc, du khách phải mất tới bốn ngày để đi bộ từ các ngôi làng gần đó và băng qua một cây cầu để đến được quận bí hiểm này. Ba mươi năm trước, người ta đã cố xây dựng một đường cao tốc ở Motuo nhưng các vụ sạt lở đất và thuộc tính khó lường của khu rừng hoang dại đã "nuốt chửng" các công trình xây dựng.
Trạm nghiên cứu khí hậu ở Motuo
dù rằng quận này có rất nhiều trái cây tươi và động vật hoang dại, nhưng việc không có thực phẩm đóng hộp (phòng khi vụ mùa mất mùa) và không được săn sóc y tế khiến cho nơi bị cô lập này và gần như không thể sống được. May mắn thay, các công nhân đã mang thuốc men và thực phẩm đến và khoảng 10.000 người bản địa thuộc các nhóm dân tộc Menba và Luoba duy trì được cuộc sống.
Nam Cực
Nam Cực vững chắc là một trong những nơi hà khắc nhất mà con người từng sinh sống. 98% đất liền này là băng và hoàn toàn chìm trong bóng tối mỗi sáu tháng trong năm. Ở đây không có nguồn thực phẩm tự nhiên cho con người, không có vật liệu tự nhiên như cây cối hoặc đá để xây dựng, và nhiệt độ khắc nghiệt dưới 0 độ có thể giết chết bất cứ ai. Không có gì kinh ngạc khi chẳng có dân tộc bản địa nào ở Nam Cực.
Tuy nhiên, kể từ những năm 1800, nhiều nhà khoa học đã sống hàng tháng trời tại đất liền băng giá này để nghiên cứu. Họ đã xây dựng các cứ bằng nguyên liệu mang từ những nơi xa xăm đến và nhận tiếp tế từ các tàu chở hàng. Ngày nay, có hơn sáu mươi lăm trạm nghiên cứu ở Nam Cực, phần đông trong số đó được vận hành bởi hàng ngũ viên chức luân phiên nhau trong suốt cả năm. Dân số của Nam Cực nao núng từ 1.000 người vào mùa đông đến 4.000 người vào mùa hè và lôi cuốn khoảng 40.000 khách du lịch – chủ yếu vào mùa hè.
Pompeii, Italia
Pompeii là một trong những địa điểm khảo cổ lừng danh trên thế giới, nếu không muốn nói là lừng danh nhất. Sau khi núi lửa Vesuvius ở gần đó phun trào vào năm 79 sau Công nguyên, thành thị Pompeii cùng với thành phố Herculaneum lân cận bị lấp hoàn toàn trong dung nham khiến tất cả dân cư bị diệt.
Trong quá vãng, thị thành này đã nhiều lần hứng chịu địa chấn và hoạt động của núi lửa. Tuy nhiên, do đất đai gần Pompeii rất phì nhiêu nên con người vẫn tiếp kiến sinh sống ở khu vực này với dân số hiện thời vào khoảng 25.671 người.
Pompeii là một thành phố rõ ràng không phải dành cho con người đến ở vì tính chất hiểm nguy của nó. Sau vụ phun trào cổ đại đã có thêm hai lần núi lửa thức dậy: một lần vào năm 1906 - giết chết hàng trăm người và một lần vào năm 1944 khiến cho 3 thị trấn nhỏ bị phá hủy. Thảm họa có thể tiếp kiến xảy ra trong mai sau – không ai có thể biết trước được.